Thứ Sáu, 18 tháng 3, 2011

Lậu!


Đã lâu, anh đéo vào Sà Gềnh. Nay có việc, phải vào mất một tuần. Mọi bận đi công tác cả tháng đéo sao, đợt này Gấu nhà tự nhiên hâm đơ, trước khi đi nhét luôn vào valy hai hộp condom, dặn dò kỹ càng xa nhà, xa em phải luôn giữ gìn đấy nhớ, nhớ… 

Nhớ cái lìn, gở, đúng là đồ đàn bà, rách việc! Nhưng thôi, anh kệ mẹ, cứ để nguyên, dù gì hắn cũng là mẹ của thằng chọi con, có quan tâm đến chồng thì cũng là điều tốt, anh không chấp! Nhưng anh cảm ơn, hehe
Công việc lần này thì cũng đéo có gì nhiều, chỉ giải quyết 3 ngày là xong, tuy nhiên hơi vướng một tý, phải nhờ mấy mối quen mới giải quyết được. Thời may, anh vẫn còn lưu số cũ của Chị. Thời may, Chị vẫn không đổi số. Thời may, Chị nhận lời giúp, giúp nhiệt tình, và hiệu quả.

Thứ Năm, 10 tháng 3, 2011

Nẫu cả ruột!

Gã mang vợ đi đẻ. Gớm, đầu lòng, con so vất vả quá cơ. Mang viện trước cả tuần. Viện nhớn nhé, tuyến đầu, trung ương, không chơi Việt- Pháp, không dây Việt – Nhật. Gã có lý của gã, bởi con gã được phôi thai ở viện nhớn đó nhờ tên bác sĩ Bủng Beo giúp sức qua công nghệ IVF mà bần nông gọi mách qué là đẻ ống. 
Ống đây là ống nghiệm, ôi thôi, nói mẹ rõ hơn là thụ tinh ống nghiệm, chứ không phải ống cống, nhế. Và tất nhiên ông con là sản phẩm hoàn hảo của gã và vợ gã. Mỗi tội quy trình sản sinh có hơi khác bình thường. Thế đâm hay, nhớn lên thành phi thường thì cả họ nhờ, cả nước nhờ. Còn chả may mà bất thường thì, hehe…vỡ nợ.
Gã phởn. Lệnh cho mẹ vợ chăm ca sáng, mẹ đẻ chăm ca tối. Còn gã, đánh võng, bù khú với lũ bạn, thi thoảng mới nhác qua xem sự thể. Nhiều khi bất tận, gã chỉ đạo qua điện thoại. Oai kinh người. Vợ gã biết tính chồng nên chả lấy làm bực. Cái giống đàn bà, từ lúc mang thai cho đến thì sinh nở thì chồng là cục cứt, cục cưng mới nhất trên đời. Cơ mà nếu có láng tráng ở đó thì cũng tổ vướng chân, chả tích sự mẹ gì. Chỗ của chị em, đàn ông lảng vảng là ám lắm, làm ăn cứ như hũ nút ngay. Thật đấy. Thề.
co so [Tản Văn] Nẫu cả ruột !